"Cô ấy chính là cô gái nhỏ của tôi, trừ chuyện đó ra thì không còn chuyện gì khác."
Về tâm tư của Cung Tu, dường như anh đoán được một ít, Bạc Dạ Bạch nói năng khí phách, chặn đứt mọi suy đoán khó chấp nhận được của Cung Tu.
Nghe vậy, Cung Tu ngẩn ra, có lẽ là bất ngờ nên có chút khó tin. Dù sao, nếu như không phải Bạch Thanh Thu hạ độc, bệnh tim của Bạc Dạ Bạch sẽ không nặng thêm, cũng sẽ không từng bước suy kiệt như thế.
Xấp xỉ hai mươi năm, kéo theo một cơ thể bệnh tật, sống trong sự cẩn thận dè dặt.
Một vài năm đầu, hai người còn không biết nhau, Cung Tu không rõ ràng lắm tình hình là gì.Nhưng mà, từ lúc gặp Bạc Dạ Bạch, anh ta nhiều lần chứng kiến đối phương thỉnh thoảng phát bệnh, chịu đủ hết những tra tấn của bệnh tật.
Vốn dĩ anh nên là thiên chi kiêu tử, đứng trên thần đàn chỉ điểm giang sơn.
Thế nhưng, trái tim ốm yếu của anh từng chút vạ lây đến anh, thậm chí quãng đời dư lại cũng không còn bao nhiêu.