Trình Thơ kéo hành lý của mình và đi về phía Sách Đồng Học. Khoảnh khắc cô thấy Sách Đồng Học với khuôn mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh viện, nước mắt không thể không chảy.
"Trình Thơ..."
Mẹ của Sách Đồng Học nhìn Trình Thơ và gọi cô với giọng trầm thấp.
"Dì..."
Trình Thơ quay đầu lại và nhìn biểu cảm của mẹ Sách Đồng Học với vẻ mặt ủ rũ.
"À..."
Bố Sách Đồng Học khẽ thở dài.
"Chú dì... có chuyện gì với Sách Đồng Học vậy ạ?"
Trình Thơ khịt mạnh mũi, kiểm soát bản thân mình đến nỗi cô không thể để nước mắt rơi và thì thầm với họ: "Trước đây chẳng phải sức khoẻ anh ấy rất ổn hay sao?"
"Ừm, cô chú cũng không biết chuyện gì đã xảy ra."