"À..."
Ngay sau đó, một tiếng xuất hiện bất ngờ xuất từ cửa phòng bệnh. Trình Thơ quay đầu lại và trong nháy mắt, cô thấy một bác sĩ mặc áo khoác trắng, theo sau là một vài y tá, đứng trong cửa với một ánh mắt trống rỗng.
"..."
Trình Thơ mỉm cười, trở lại và ngồi xuống cạnh giường của Sách Đồng Học.
Vị bác sĩ mặc áo khoác trắng bước vào và đứng trước giường của Sách Đồng Học. Bác sĩ lật cuốn sổ trên tay và nói với Sách Đồng Học: "Hôm nay cháu cảm thấy thế nào?"
"Không sao ạ."
Sách Đồng Học đỏ mặt và trả lời với giọng trầm thấp.
"Nhiệt độ đã được đo vào buổi sáng và chú thấy cháu không tiếp tục bị sốt nữa."
Bác sĩ gật đầu và mỉm cười với Sách Đồng Học: "Sau khi xác nhận tình trạng sức khoẻ của cháu và thực hiện các biện pháp thích hợp, cháu có thể hoàn toàn kiểm soát căn bệnh này."
"Ừm..."
"Đây là..."
Bác sĩ quay đầu lại và nhìn Trình Thơ đang ngồi bên cạnh giường của Sách Đồng Học, hỏi với một chút nghi ngờ.