"Vậy thì tốt rồi!" Đích Hạ Phong đứng lại và giữ đầu gối rồi thở hổn hển: "Thứ bảy này là sinh nhật của tớ, nhưng tớ chỉ mời một vài người bạn thân thiết đến nhà ăn tối, khi cậu đến nhớ đưa bạn gái nhỏ của cậu đi chung nhé. "
"..." Đôi môi Trịnh Thành Tử khẽ nhúc nhích, và cậu muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không nói gì.
Sau khi ăn tối, Trịnh Thành Tử do dự chạy qua nhà thỏ trắng.
Mẹ thỏ trắng mở cửa thì ngay khi nhìn thấy Trịnh Thành Tử đang đứng ngoài cửa, cô bất ngờ nhìn cậu với vẻ mặt đầy ngạc nhiên: "Cháu tìm thỏ trắng à? Con bé đang ở trong phòng."
"Cháu ..." Trịnh Thành Tử chưa nói gì thì mẹ thỏ trắng nhỏ đã quay lại và đi vào bếp để rửa chén.
Trịnh Thành Tử do dự nhưng cậu vẫn bước tới phòng của thỏ trắng trên lầu.
Đi đến cửa phòng thỏ trắng, Trịnh Thành Tử dừng lại và không hiểu tại sao cậu cảm thấy hơi bối rối trong lòng.