Sau khi Cận Mực hát xong bài hát, anh đặt micro trở lại bàn và quay trở lại ghế sofa với vẻ mặt bình thản.
Mọi người trong phòng sau khi cảm thấy bị sốc một lúc thì tất cả đều cùng nhau hoan nghênh.
Giọng hát của Cận Mực thật tuyệt!
Khá là êm ái!
Tuy nhiên, mọi người đều không ngờ Cận Mực có thể hát hay như vậy được, với lại đây là bài hát trữ tình thời xa xưa, điều đó làm mọi người bị sốc.
Vì vậy, sau khi Cận Mực hát một bài xong thì anh hát thêm hai bài hát liên tiếp, không ai còn dám tiếp tục hát.
Sau tất cả, mọi người thấy Cận Mực hát một cách tập trung cũng như thần thái anh khác hoàn toàn mọi ngày, nên ai cũng thấy hổ khi nghĩ Cận Mực không biết hát.
Dù sao Hoàng Giai Hi và Dương Tuyết đang cùng nhau đang trò chuyện khi đầu tựa lên đầu. Sau khi Trang Manh Manh và Chu Đậu Đậu liếc nhìn nhau, họ liền lấy micro và hét vào thỏ trắng: "Thỏ trắng, đến lượt cậu hát đấy, hãy đến và hát một bài cho chúng tớ nghe đi."