"Không cần đâu, cậu cứ chờ tớ một lát."
Quay đầu lại và liếc nhìn thỏ trắng, tốc độ viết tay của Cận Mực bắt đầu hơi nhanh, nhưng chữ viết vẫn mạnh mẽ và không một chút nghệch ngoạc nào.
Thỏ trắng đang ngồi cạnh Cận Mực và thấy nhàm chán, chống cằm trên tay và nhìn chằm chằm vào bên cạnh bài viết của mình. Khi thỏ trắng nhìn thì mặt Cận Mực lại đỏ lên.
"Lớp trưởng... oh... oh, sao mặt cậu lại đỏ vậy?"
Thỏ trắng không nhận ra đó là lý do bởi vì cô nên cô nhìn Cận Mực với vẻ ngạc nhiên.
"..."
Cận Mực bất lực ngước lên, một đôi mắt sâu thẳm nhìn thỏ trắng một lúc, rồi cúi xuống và tiếp tục viết: "Cậu có thể... đừng nhìn chằm chằm vào tớ..."
"À, xin lỗi!"
Thỏ trắng phản ứng ngay lập tức và cảm thấy thật thô lỗ khi cứ nhìn chằm chằm vào người khác.
"Không có gì."
Cận Mực với iọng nói trầm thấp, tiếp tục viết.