Đinh Tiểu Bình há hốc mồm và vì đang đứng đối diện với Trịnh Thành Tử nên không dễ dàng tấn công. Đinh Diễm phải mỉm cười với thỏ trắng: "Đại tẩu thật hài hước. Tớ thấy đại tẩu không giống như một say đâu, không bằng chúng ta ngồi xuống trò chuyện tiếp một hồi đi, tớ và đại tẩu còn tiếp sự tình về quần áo, mỹ phẩm nữa chứ. Tớ thấy đại tẩu có vẻ rất thích thú với nó."
"Đừng, đừng nói vậy!"
Thỏ trắng vội vàng mỉm cười với Đinh Diễm: "Em không biết gì về mỹ phẩm và em không quan tâm lắm đến nó vào lúc này. Nếu chị sẵn sàng nói chuyện với em về Vua Hải Tặc, Naruto hay Ninja thì em còn có thể nói tiếp một vài câu. Chứ nếu nói về chuyện đồ trang điểm thì chắc như nước đổ đầu vịt!"
"..."
Đinh Diễm nhìn vào nụ cười khó coi của thỏ trắng, nửa tiếng thở dài, không nói một lời.
"Cô ấy đã uống quá nhiều."
Cánh tay của Trịnh Thành Tử giữ chặt người thỏ trắng và liếc nhìn Đinh Diễm, giải thích một câu cho thỏ trắng.