"À? Không cần..."
Trình Thơ hơi hơi ngẩn ra, cô cũng không phải thực sự choáng đầu.
"Lại đây nào."
Thỏ trắng liếc nhìn Trình Thơ và không thể không kéo cô vào phòng, chỉ còn lại Sách Đồng Học và Trịnh Thành Tử vẫn đứng trên hành lang với vẻ mặt sững sờ.
"..."
Trong phòng, Trình Thơ nhìn thỏ trắng đi lại tự do và không thể không cười với cô ấy: "Thỏ trắng, cậu thật sự choáng đầu hay sao? Tớ có thể thấy bộ dạng cậu đi lại tự do thì tớ cũng đoán được cậu chuẩn bị bước vào cuộc đua tranh tài rồi."
Thỏ trắng được cho là hơi cố tình với Trình Thơ nên cô buộc phải trừng mắt với Trình Thơ và nói: "Tớ không nghĩ rằng cậu bị chóng mặt khi tớ nhìn vào lưỡi của cậu."
"Tất nhiên tớ không bị chóng mặt, nếu tớ không cố lừa Sách Đồng Học của tớ thì khi nào tớ mới có thể bắt đầu với anh ta."
Trình Thơ mỉm cười và nói với thỏ trắng.
"Tớ cũng không chóng mặt, nhưng tớ buộc phải quay lại với chú của cậu."