"Chà ..."
Sách Đồng Học ngước lên nhìn khuôn mặt đầy đặn nhìn Trình Thơ, với một chút căng thẳng trong giọng nói chậm rãi nói: "Bây giờ tớ cũng rất ngại... nhưng tớ cũng không có thể luôn để cậu chủ động."
"..."
Trình Thơ nheo mắt một chút và nhìn vào sự ngại ngùng mà Sách Đồng Học vẫn còn trong mắt anh. Anh không thể không mỉm cười và trừng mắt nhìn vào cổ anh. "Vậy, giờ cậu có muốn ở bên cạnh tớ không?"
Sách Đồng Học mỉm cười và cúi đầu nhẹ nhàng và liếm nhẹ đôi môi hồng của cô ấy. "Mặc dù bây giờ tớ thực sự muốn ở cạnh cậu, nhưng chú cậu và thỏ trắng, vẫn đang đợi chúng ta ở suối nước nóng. Trong trường hợp nếu như chúng ta đi được nửa đường, họ không thấy chúng tôi và chạy đến gõ cửa phòng chúng tôi?"
"Chà..."
Trình Thơ thở dài một lúc, rồi gật đầu. "Cậu nói cũng đúng. Nếu vậy thì chờ đến sau khi tắm suối nước nóng xong thì tớ với cậu sẽ làm buổi đêm được chứ?"