Trong giây tiếp theo, Trình Thơ quay lại và bò đè lên phá thắt lưng của Sách Đồng Học. Trình Thơ nhìn anh ta với một cái nhìn tự mãn: "Sách Đồng Học, cậu đừng lộn xộn."
"..."
Đôi mắt đẹp của Sách Đồng Học nhìn thẳng vào người ngồi trên người anh, nửa lúng túng, bất lực nói: "Cậu đang làm gì vậy?"
"Ồ... có lẽ..."
Trình Thơ nghĩ về cách áp đảo Sách Đồng Học. Chỉ sau đó, Trình Thơ mới biết phải làm gì sau khi áp đảo? Hoặc nếu không...
"Hôn cậu chứ làm gì."
Khi Trình Thơ nói, cô cúi đầu xuống, đôi môi hồng hôn thẳng vào môi Sách Đồng Học và một đôi mắt tròn xoe hướng về phía anh.
Sách Đồng Học chỉ cảm thấy đôi môi mềm mại của Trình Thơ nhẹ nhàng dính vào môi anh. Mũi anh lại ngửi thấy là hương thơm quen thuộc của cơ thể Trình Thơ. Mái tóc mềm mại của cô rũ xuống và vuốt ve cổ Sách Đồng Học. Nó mang lại cảm giác rất mịn màng.
Bàn tay dịu dàng trắng trẻo của Trình Thơ và những ngón tay áp vào người Sách Đồng Học.