Sau khi thỏ trắng phản kháng lại không thành công thì cuối cùng thỏ trắng cũng vùi mình bên trong người Trịnh Thành Tử.
Hai giờ sau, Trịnh Thành Tử cảm thật thoải mái, cuối cùng cũng đứng dậy và nhìn lên.
Thỏ trắng bị người khác quăng ngã buộc phải dựa vào giường và ném một cái gối về phía Trịnh Thành Tử: "Con sói lưu manh kia!"
"Ồ... em có sức lực nữa ư?"
Trịnh Thành Tử đứng bên giường, và một đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm vào thỏ trắng.
"..."
Một giây trước còn khí thế hùng hổ với người nào đó, một giây sau lập tức vui đầu vào chiếc chăn mềm mà không nói lời nào.
Trịnh Thành Tử mỉm cười hài lòng và cầm đồ thay đi vào phòng tắm.
Khi Trịnh Thành Tử ra khỏi phòng tắm, thỏ trắng đang nằm trên giường và nhìn vào điện thoại di động, đột nhiên nhìn Trịnh Thành Tử với vẻ mặt phấn khích: "Ca ca nước cam, anh biết không, tối qua anh tỏ tình với em như vậy, giờ các trang diễn đàn của trường mình gần như nổ tung rồi đấy!"