"Cùng em lớn lên khi em chỉ là một cô bé trẻ con, từ từ trở thành một cô nương tiểu thư duyên dáng mảnh khảnh, nụ cười của em, từng bước di chuyển, khắc sâu trong tâm trí anh. Anh nhớ vào năm em ba tuổi, em đã trốn trên cầu thang và ngồi khóc một mình Anh cũng nhớ rằng khi em chín tuổi, em đã về nhà nội anh để ăn tết ở dưới đấy. Anh biết rằng trong trái tim em, anh luôn là ca ca của em, giống như một người thân yêu, nhưng trong trái tim anh, em luôn là người đặc biệt nhất. "
Nghe những gì Trịnh Thành Tử nói, thỏ trắng nhìn anh một chút.
Tại sao Trịnh Thành Tử lại nghĩ rằng thỏ trắng luôn coi anh là anh trai của cô, như một người thân yêu?
Tại sao Trịnh Thành Tử lại nói những lời như vậy chứ?