"Không..."
Thỏ trắng nhăn mặt lại khi hồi đáp.
"Không ư?"
Trình Thơ nhìn thỏ trắng với ánh mắt hoài nghi.
"Không thể nào, tớ nhớ rằng cậu đã uống rất nhiều rượu đêm đó nên chắc cậu cũng say. Chẳng lẽ chú tớ là một người đàn ông lịch lãm như vậy. Chú ấy đã kiềm chế trong mười mấy năm, không lẽ cậu uống say như vậy mà chú ấy không hạ thủ ư?"
"Bởi vì dì của tớ đến thăm nhà tớ ngày hôm đó..."
Thỏ trắng trả lời thật thà.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Trình Thơ đột nhiên sững sờ.
Trình Thơ giật giật khéo miệng, lại giật giật bờ môi, vậy nên cô không nói ra lời nào trong một lúc lâu.
"Chuyện đó... cậu... vậy là hai ngày này thì hai người mới đột phá phòng tuyến cuối cùng ư?"
Trình Thơ bấm ngón tay để tính toán, kể từ ngày dì của thỏ trắng đến. thì cũng đã bốn năm ngày, tính toán thời gian thấy chắc chắn nếu có thì là lần gần đây nhất.
"Thật ra..."