Thỏ trắng cảm thấy xấu hổ vì Trịnh Thành Tử, nên cô không nhịn được đã trừng mắt liếc nhìn Trịnh Thành Tử một cái: "Anh nhìn cái gì vậy, em không có phép anh nhìn!"
"Ồ..."
Trịnh Thành Tử cười với nụ cười đầy nhan hiểm, liền quay đầu lại và không nhìn thỏ trắng.
Sau khi thanh toán xong ở siêu thị, Trịnh Thành Tử xách một túi lớn bằng một tay và đi về phía bãi đậu xe.
Thỏ trắng chậm rãi ung dung theo sau lưng Trịnh Thành Tử, vừa đi vừa nhớ lại sau khi về nhà thì cô nên làm gì bây giờ.
Sau khi Trịnh Thành Tử bước được hai bước và thấy rằng thỏ trắng không đi theo sao thì anh quay lại và đi đến bên thỏ trắng và nhướng mày: "Có chuyện gì đã xảy ra hay sao?"
"Không có gì... mà... Anh vừa tính tiền xong, nhưng anh đã kiểm tra hoá đơn hay chưa?"
Thỏ trắng giật giật khoé miệng, tuỳ tiện lấy một cái lý do và bước nhanh hơn để đuổi theo Trịnh Thành Tử.