Một tuần ư...
Mặc dù thỏ trắng có chút lưỡng lự, nhưng khi nghĩ về việc một tuần sau thì Trịnh Thành Tử mới quay về thì cô cảm thấy khó chịu và không thoải mái.
"Em đang nghĩ gì vậy?"
Sau khi Trịnh Thành Tử thắt cà vạt xong thì anh đi đến bên thỏ trắng và mỉm cười hỏi cô.
"Không. Em không nghĩ về bất cứ điều gì..."
Má của thỏ trắng đỏ ửng, nhìn Trịnh Thành Tử và trả lời lắp bắp.
Trịnh Thành Tử nhìn thỏ trắng và không nói gì một lúc.
Ngay khi Trịnh Thành Tử xa thỏ trắng 1 tuần thì anh cảm lương tâm có chút tội lỗi nên Trịnh Thành Tử quay lại và đi về phía chiếc giường lớn của mình.
Đi đến giường, Trịnh Thành Tử khẽ cúi xuống và kéo ngăn kéo của bàn cạnh giường, lấy hai cuốn sách từ bên trong, rồi đứng thẳng dậy và đưa về phía thỏ trắng.
"Cái gì vậy ạ?"
Thỏ trắng bước đến với sự bối rối.
"Món quà sinh nhật của em, giờ anh trả lại cho em."