"Cậu đừng nói nhảm nữa, cậu lấy chìa khoá ra để tớ mở cửa cho cậu nào!"
Trình Thơ cảm thấy choáng váng trước thỏ trắng, nhưng cô vẫn hối thúc thỏ trắng lấy chìa khóa của mình.
"Ồ... chìa khóa..."
Thỏ trắng ngập ngừng trong hai giây, rồi quay sang nhìn Trình Thơ và hỏi: "Chìa khóa ở đâu?"
"Làm sao tớ biết chìa khóa của cậu ở đâu?"
Trình Thơ nhìn thỏ trắng với biểu cảm bất lực: "Nếu cậu không nhớ nữa thì tớ sẽ dẫn cậu về nhà tớ luôn đấy?"
"Đừng... để tớ nghĩ mà..."
Thỏ trắng nhăn cặp lông mày thanh tú, xoa đầu, cẩn thận nhớ lại một lúc, rồi hào hứng vỗ tay: "Tớ nhớ rồi!"
"Ở đâu?"
Trình Thơ nhìn thỏ trắng và hỏi một cách hào hứng.
"Tớ đã không mang chìa khóa khi tớ đi ra ngoài hôm nay!"
Thỏ trắng liếm cái miệng nhỏ xíu và mỉm cười với Trình Thơ.
"..."
"..."
Trình Thơ và Sách Đồng Học dường như không nói nên lời.
"Giờ tớ nên làm gì đây?"