"Tớ đồng ý mà... ah, ah nhưng Trình Thơ đã không đồng ý."
Sách Đồng Học nhìn của nụ cười mờ nhạt nhìn thỏ trắng rồi trả lời với giọng nói trầm ngâm.
"Này Trình Thơ, cậu nên đồng ý theo số đông đi chứ. Chúng ta ở đây có ba người, mà có hai người đồng ý rồi thì Trình Thơ cậu nên gọi thêm hai ly!"
Thỏ trắng quay về phía Trình Thơ với một cái nhìn của niềm hoan hỉ.
"..."
Trình Thơ dường như không nói nên lời.
Trình Thơ nhìn thỏ trắng với đôi má trắng hồng. Ừm, dường như không có chút đỏ mặt nào sau khi uống rượu, rồi nhìn vào đôi mắt bóng mượt của thỏ trắng, đôi mắt vẫn bình thường, không lờ đờ và có vẻ như thỏ trắng thực sự không say.
Trình Thơ bất lực thở dài rồi nhấn chuông phục vụ trên bàn, gọi người phục vụ rồi quay sang nhắc thỏ trắng: "Nếu chú tớ có hỏi cậu thì cậu không được phép nói rằng tớ đã gọi cho cậu uống đâu đấy, mà bởi vì do cậu muốn uống đấy nhé! Cậu có nghe thấy không?"
"Tớ nghe, tớ hiểu rồi!"