"..."
Thỏ trắng nhìn thẳng vào Cố Như Ý, một đôi môi hồng nhạt mím lại.
"Mọi người có thể dễ dàng tin rằng hai người họ là anh trai và em gái, nhưng bởi vì có lẽ mọi người thích Trịnh Thành Tử nên tôi không thích lấn quá sâu."
Cố Như Ý nhìn thỏ trắng im re không nói gì, không thể không cười thầm một chút và tiếp tục: "Đúng là lần đầu tiên khoảnh khắc tôi nhìn thấy thầy giáo Trịnh thì tôi đã thích thầy ấy. Trong suốt ba năm, mọi cử chỉ của thầy ấy thì đều khắc sâu trong tim tôi. Thỉnh thoảng tôi gặp thầy ấy ở hành lang thì hôm đấy là một ngày tràn đầy hạnh phúc và mỗi khi thầy ấy nói tạm biệt với tôi thì tôi cũng không thể ngủ mà không phấn khích."