Người con trai quay lại, nhưng đó là một khuôn mặt giống với Sách Đồng Học, nhưng Trình Thơ cũng cảm thấy trông quen quen.
"Anh là..."
Trình Thơ nheo mắt một chút, rồi phấn khích: "Nhà sư nhỏ?!"
Sách Thất Tịch nhìn Trình Thơ với ánh mặt mờ nhạt rồi mím môi: "Này, tại sao anh không còn làm nhà sư trong nhiều năm rồi mà thế nào em vẫn còn gọi anh là một nhà sư nhỏ mỗi khi em nhìn thấy anh thế?"
"Ha ha ha, em xin lỗi. Vì khi lần đầu tiên nhìn thấy anh thì lúc đấy anh mang một chiếc áo nhỏ của nhà sư và ấn tượng để lại cho em quá sâu sắc."
Trình Thơ có chút xấu hổ khi tự gãi đầu, mỉm cười và đi về phía Sách Thất Tịch.
Khi Sách Thất Tịch đang mỉm cười và chuẩn bị nói điều gì đó, một giọng nữ sắc sảo đột nhiên vang lên phía sau họ: "Cuối cùng thì anh cũng ở đây, em đã tìm kiếm anh nãy giờ rồi đấy."
Trình Thơ quay lại và thấy một cô gái mặc áo khoác trắng đen, đang bước lên với một đôi giày đen và lao về phía họ.