Dường như Sách Đồng Học im lặng trong một lúc, cuối cùng anh cũng thì thầm: "Xin lỗi..."
"Xin lỗi có nghĩa là không có sự chuẩn bị chứ gì?"
Trình Thơ nhìn lên bầu trời đêm tối và thì thầm với Sách Đồng Học.
"Không..."
Sách Đồng Học im lặng và phủ nhận: "Tớ đã chuẩn bị một món quà cho cậu, nhưng... tớ không có thời gian để gửi nó cho cậu."
"Chà... nhưng sau tất cả thì tớ đã không nhận được bất cứ món quà nào của cậu ngày hôm nay."
Trình Thơ khịt mũi và hét vào Sách Đồng Học.
"Chà... xin lỗi..."
Giọng nói của Sách Đồng Học mang một dấu hiệu tự trách mình.
"Cậu muốn tớ tha thứ cho cậu."
Trình Thơ vươn tay và nghịch ngợm với những viên sỏi trên mặt đất trong sân. Trình Thơ khẽ mỉm cười trong điện thoại: "Bây giờ, ngay lập tức, cậu phải tặng quà cho tớ."
"Món quà gì?"
Sách Đồng Học nhìn thoáng qua và nghĩ bây giờ... anh có thể chuẩn bị món quà gì cho Trình Thơ?
"Sách Đồng Học."