"Thỏ trắng ..." Trình Thơ nhìn thỏ trắng trước mắt mà rưng rưng nước mắt, khịt mũi mạnh, đưa tay ra lau nước mắt trên mặt, và hét lên với giọng nói: "Tớ đã chia tay với Sách Đồng Học ... ... "
"Này!?" Thỏ trắng nheo mắt, rồi nhìn Trình Thơ với một nét mặt không thể tả: "Cậu không nên ... đùa tớ như vậy chứ?"
"Cậu thấy tớ như thế này thì tớ có sức mà đùa cậu không ..." Trình Thơ nhìn thỏ trắng với những giọt nước mắt, và bài hát trong tai nghe vẫn đang phát. Cuối cùng Trình Thơ không biết làm gì ngoài việc yếu lòng đã nằm trọn vào người thỏ trắng và oà khóc lên.
Thỏ trắng vỗ vai Trình Thơ nhưng cô không tin. Thỏ trắng hỏi với giọng nói vội vàng: "Chuyện quái gì đang xảy ra vậy, hai cậu chẳng phả hôm qua vẫn ổn mà, phải không, buổi sáng cậu ấy có chuyện gì à?"
"Chà ..." Trình Thơ ngồi xổm trên vai thỏ trắng, để những giọt nước mắt nóng hổi tiếp tục rơi, nhưng trước câu hỏi của thỏ trắng, Trình Thơ không thể trả lời một lời nào.