Thỏ trắng nhìn vào cánh cửa lớp học nơi mà Trình Thơ biến mất, chỉ cảm thấy một khoảng không.
Trình Thơ chạy xông ra khỏi lớp, và đến nơi mà cô vừa cãi nhau với Sách Đồng Học.
Mặt trời mùa đông rất chói mắt, nhưng gió lạnh thổi qua, mang đến cho con người cảm giác lạnh lẽo.
Hơn nữa, không lâu sau khi buổi tổng kết cuối học kỳ kết thúc thì bầu trời đã lơ lửng trong một chút bầu trời của tuyết.
Trình Thơ chạy đến nơi cô vừa cãi nhau với Sách Đồng Học, nhưng thấy rằng chỉ còn một chiếc ghế đẩu, còn Sách Đồng Học đã biến mất.
Này ... Sách Đồng Học đã đi đâu được chứ?
Trình Thơ không thể không cau mày, và đôi mắt của cô nhìn quanh. Không lẽ Sách Đồng Học có phép tàng hình với Trình Thơ ư?
Tuyết rơi trên bầu trời dần trở nên nặng hơn và khi mắt Trình Hoa cô lướt qua những bồn hoa thì cô đột nhiên dừng lại.
Trên bồn hoa, một tấm lưng mỏng và thẳng đang cúi xuống, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó cẩn thận.