"Quên chuyện đó đi, giờ Sách Đồng Học không có ở đây đâu." Trình Thơ khịt mũi và quay sang thỏ trắng: "Tớ không muốn cậu đưa cho tớ thêm vài cái bóng đèn điện đâu."
"Ồ ... à ..." Thỏ trắng vẫy tay với Trình Thơ: "Vậy thì thôi tớ đi trước nhé."
"Nhân tiện ..." Trình Thơ bất lực lắc đầu, có lẽ thỏ trắng đã ở với chú của cô quá lâu, nên dường như không giây phút nào thiếu Trịnh Thành Tử được.
Thấy thỏ trắng dần dần biến mất, Trình Thơ thở dài rồi lấy ra điện thoại di động của mình để chuẩn bị gọi cho Sách Đồng Học, nhưng đột nhiên cô cảm thấy có một cái chạm trên má mình.
Trình Thơ quay đầu lại và thấy Sách Đồng Học đang đứng đằng sau cô, cầm hai lon nước trong tay, một lon được anh đặt trên má Trình Thơ.
"Sách Đồng Học ?" Trình Thơ sững sờ trong giây lát, sau đó không biết làm gì ngoài việc nở một nụ cười, rồi đưa tay để nắm lấy bàn tay đang đặt lon Coke trên má cô mà hỏi: "Làm thế nào mà cậu lại ở đây ??"