Tuy nhiên, sau khi thỏ trắng chơi trò tàu cướp biển bay lên không trung, cả người cô ấy dường như quay cuồng 360 độ. Tất cả các điểm tham quan trước mặt thỏ trắng dường như nằm trong một vòng tròn, và đầu cô thì choáng váng, dường như có một cảm giác khó chịu trong bụng thỏ trắng.
"Thỏ thỏ ... cậu không sao ..." Trình Thơ liếc nhìn thỏ trắng thỏ với nét mặt nhợt nhạt, đưa tay ra và giữ người thỏ trắng rồi thì thầm, "Trông cậu có vẻ không thoải mái."
"Tớ ..." Ngay khi thỏ trắng mở miệng thì cô cảm thấy có cảm giác buồn nôn ùa lên, rồi nhanh chóng chạy ra phía bồn hoa và nôn hết trong bụng ra.
"Thỏ trắn, cậu có sao không ??" Một vài cô gái ngồi cạnh nhau nhìn thấy thỏ trắng nôn như vậy liền vội vã, nhìn cô với ánh mắt quan tâm.
"Tớ ..." Thỏ trắng ngồi xuống ghế đá một lúc và cuối cùng cũng cảm thấy tốt hơn một chút. Cô ngồi xuống bồn hoa và vẫy tay với mọi người: "Tớ không thể chơi nữa ... các cậu tự chơi với nhau đi nhé ... Tớ sẽ ngồi ở đây để nghỉ ngơi. "