Hình như… …hình như…. …
Trong thành thị nhỏ bé mà hai người cùng sinh sống, nhiều người khi đến hai mươi lăm tuổi đều đã kết hôn cả rồi… …
Vậy mà nước cam ca ca… …
Thỏ trắng lại ngẩng đầu lên ngắm nghía kỹ gương mặt của Thành Tử, trong ánh nắng của buổi sớm, khuôn mặt anh lại càng lung linh và nổi bật hơn bao giờ hết, từng đường nét hoàn hảo với khí chất nam nhân ngời ngời.
Không biết tạo sao, ngay lúc này trong đầu thỏ trắng lại hiện lên mấy chữ mà Hướng Thần nhấn mạnh vừa nãy.
Trinh… …nam… …già… …
"Phụt" một tiếng, thỏ trắng không nhịn được cảm xúc của mình, cứ vậy mà bật cười.
Trịnh Thành Tử khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn thỏ trắng đang cười khúc khích bên cạnh mình, kỳ lạ hỏi: "Em cười cái gì vậy??"
"Không có gì ạ… …chuyện này.. …" Thỏ trắng nhanh chóng nín cười, ánh mắt đảo đảo xung quanh né tránh, sau đó giả vờ nghiêm túc nói : "Em đang nghĩ đến một câu chuyện hài ngày hôm qua, rất thú vị."
"… …" Trịnh Thành Tử im lặng.