Cho nên ý nghĩa của chữ tạm thời đó là, sẽ có một ngày nào đó anh ấy nhịn không được, liền bộc phát thú tính ??
Thỏ trắng giật giật khóe miệng, cúi đầu yên lặng nhấp một ngụm sữa đậu nành.
Không nghĩ rằng, nãy giờ Hướng Thần vẫn mở to mắt kinh ngạc mà nhìn cả hai người một hồi lâu, cậu ta hướng về phía Trịnh Thành Tử hỏi: "Vậy ý của anh chính là… …anh còn chưa hề hạ thủ với thỏ trắng ??"
"Ừ." Trịnh Thành Tử bình tĩnh trả lời, mặt không biến sắc.
"Cho nên… …ý của anh là… …anh thật sự… …là một trinh nam già đúng không ??" Từ hướng Thần giọng điệu thản nhiên hỏi, nhưng đến những chữ cuối cùng, lại cố tình nhấn mạnh hơn.
"Phụt——" một tiếng, thỏ trắng lại phun ngụm sữa đậu nành vừa mới uống được ra, vậy là một lần nữa Hướng Thần hứng trọn cú phun mưa đó.
"…. …"
Từ Hướng Thần tức giận đưa tay lau mặt, hằm hằm nhìn thỏ trắng nói: "Chị có thể đừng phun sữa đậu nành lên mặt em nữa được không ? Thật buồn nôn chết đi được… …"