Trịnh Thành Tử vẫn dáng vẻ ân cần như thường ngày, nhẹ nhàng ôm vai thỏ trắng, vỗ vỗ vào lưng, an ủi cô, không để cô phải sợ hãi.
Thỏ trắng cảm thấy rằng, chỗ an toàn nhất trên thế giới này, chính là vòng tay ôm ấp ấm áp của nước cam ca ca.
Thế là trong lúc ngủ mơ, thỏ trắng không làm chủ được bản thân mình đã hướng về phía hơi ấm áp của người đang nằm cạnh mình rồi tiến lại gần.
Trịnh Thành Tử bất lực nhìn chăm chú vào thỏ trắng, cô nhóc này, từ khi bế cô ấy sang căn phòng của Thành Tử nằm, thì liền không ngừng chèn lại gần về phía anh ấy, cô xịch một chút, anh cũng lùi một chút để nhường cho thỏ trắng thêm chỗ trống, cô cứ nhích gần là anh lùi ra, kết quả là hiện tại, cả người anh chuẩn bị rớt xuống giường, thỏ trắng vậy mà vẫn chưa chịu ngừng tiến lại gần.