Vừa nói dứt lời, toàn bộ lớp học lặng ngắt như tờ, không ai nói câu gì.
Hơn mười cặp mặt mở to nhìn Thành Tử đang đứng trên bục giảng.
Nắng sáng sớm xuyên vào phòng học qua lớp cửa kính, chiếu lên người của Trịnh Thành Tử tạo nên một vầng hào quang sáng rực trên gương mặt của anh, làm bật nổi những nét tuấn tú, thêm cặp lông mày sắc sảo và đôi mắt trong và sâu như lạch nước chảy trên núi, làm cho mọi người như bị hút vào trong, như bị mê hoặc bởi ánh mắt đó, thần thái đó không thể nào dứt ra được.
Ánh mắt của thỏ trắng và Trịnh Thành Tử chạm vào nhau, mặt đối mặt, cô liền cảm thấy tim mình đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.