"Thầy Trịnh ! Lúc nãy ở trong tiết học tiếng anh, bạn Đích Bạch đã nói rằng bạn ấy thích thầy !!"
"Đúng, đúng ! Đích Bạch đã mượn cơ hội này để dễ dàng thổ lộ công khai với thầy Trịnh !!"
"Đích Bạch, cậu mau nói đi, nói đi nào !!"
Trong lớp đám học sinh lại bắt đầu nhốn nháo.
Gương mặt vốn trắng nõn nà của thỏ trắng, bỗng dưng chỉ trong chốc lát đã hiện lên những vệt đỏ ửng.
Trịnh Thành Tử ngạc nhiên mở to mắt nhìn thỏ trắng, anh mỉm cười đầy ẩn ý nói: "Phải không vậy, thỏ trắng thích thầy ư ??"
"Đúng vậy ạ ——!!"
Tất cả mọi người đều đồng thanh trả lời.
"Vậy được rồi, thầy cho em một cơ hội để thổ lộ tình cảm của mình." Trịnh Thành Tử cười ranh mãnh đứng phía trên bục giảng, nhìn khuôn mặt đang ngày càng đỏ bừng lên của thỏ trắng, nhẹ nhàng nói.
"A a a a ——!!!"
Lại bắt đầu một cảnh tượng nhốn nháo trong lớp học, mọi người đều hét lên hưởng ứng.