"Anh có nói quá lên không vậy?" Trịnh Thành Tử nhíu mày, nhìn Thân Tử với ánh mắt kỳ quái: "Em đến dạy ở trường này đã gần một tháng, sao không gặp qua anh lần nào nhỉ."
"Ha ha, cậu nhìn bộ dạng anh bây giờ mà không đoán được sao, chẳng phải là mới đi nghỉ phép về ư ?" Thân Tử bắt đầu xoay một vòng, tay cầm chiếc áo hoa giật giật, anh ta trông thật giống một con tắc kè với bộ đồ màu sắc sặc sỡ, nhìn Trịnh Thành Tử cười ha ha và nói: "Nhìn này, đến quần áo còn chưa kịp thay, liền chạy ngay tới trường, chẳng phải là để gặp đệ đệ hay sao."
"… …" Trịnh Thành Tử im lặng một lúc.
Hai người đến trước cửa thang máy, Trịnh Thành Tử bấm thang máy đi lên lầu ba, còn Thân Tử vẫn đứng yên, chẳng thấy anh ta bấm nút nào.
"Anh lên lầu mấy??" Trịnh Thành Tử hỏi với vẻ tò mò.
"Anh cũng đi lên lầu ba." Thân Tử cười hì hì hướng về phía Trịnh Thành Tử nói.
"À… …" Trịnh Thành Tử chẳng nghi ngờ gì, về sau chẳng hỏi thêm câu nào nữa.