Thỏ trắng được bế lên bởi vòng tay của Trịnh Thành Tử trong tiếng cảm thán của rất nhiều học sinh đằng sau anh ta.
Trịnh Thành Tử ôm chầm lấy thỏ trắng, không nói gì và bước đi về phía bệnh xá.
Đẩy cánh cửa của bệnh xá, không có bất cứ ai trong đó. Có lẽ là giáo viên y tế cũng cũng đã đến sân thi đấu để xem học trò của mình tham gia hội thao.
Đôi lông mày thanh tú của Trịnh Thành Tử khẽ nhướn lên, anh đưa mắt quét vào phòng y tế, rồi đặt thỏ trắng trên giường cạnh cửa sổ.
"Ngồi đây và đừng di chuyển, anh sẽ đi lấy thuốc." Trịnh Thành Tử nhìn xuống vết thương trên đầu gối của thỏ trắng, nói với thỏ trắng với giọng nói lạnh lùng.
"Vâng ạ ..." Thỏ trắng nheo mắt và gật đầu.
Đây là ...
Câu đầu tiên thỏ trắng nói với ca ca nước cam suốt bao nhiêu ngày nay đây ư ?