Thỏ trắng liền nằm xuống và kề sát cơ thể Trịnh Thành Tử, đặt tay lên cổ áo của cậu rồi gương mặt trắng chợt bừng đỏ lên.
Lúc đấy Trịnh Thành Tử cũng quay qua hướng người thỏ trắng, một đôi mắt của Trịnh Thành Tử rõ ràng thấy được má thỏ trắng ửng đỏ lên, ánh sáng trong phòng làm cho mái tóc tỏa ra những màu mềm mại của thỏ trắng trong quầng ánh sáng, thỏ trắng mặc bộ đồ ngủ màu hồng ngồi trên giường trông giống như một nàng tiên nghịch ngợm đã bước vào thế giới phàm trần.
Và ... Trịnh Thành Tử vẫn là một ông tiên ngu ngốc, người không hiểu cảm xúc ...
Trịnh Thành Tử sau một hồi suy nghĩ rất lâu và đắn đo suốt cả ngày hôm nay. Cuối cùng cậu cũng quyết định hỏi thỏ trắng về những băn khoăn của cậu với thỏ trắng.
Trịnh Thành Tử cảm thấy trái tim cậu lại đập nhanh hơn nên sau đó Trịnh Thành Tử quay về phía thỏ trắng rồi thì thầm hét lên: "Thỏ trắng"
"À ??" thỏ trắng nhìn lên, đôi mắt nhìn bối rối.