Thỏ trắng đang chống cằm bằng cả hai tay, ngồi cạnh giường và một đôi mắt long lanh đang tràn đầy niềm vui khi nhìn Từ Hướng Thần.
"Chị ..." Từ Hướng Thần ngập ngừng, rồi nhìn quanh căn phòng và thì thầm: "Đây là nhà của chị ư?"
"À, ừ." Thỏ trắng gật đầu.
Ồ ...
Dường như sau nhiều năm, sau khi Từ Hướng Thần thức dậy thì đây là lần đầu tiên cậu thức dậy mà có người ở bên mình...
Từ Hướng Thần không biết phải nói gì vào lúc này.
"Em đói chưa? Chị lấy đồ ăn cho em nhé?" Thỏ trắng thấy rằng Từ Hướng Thần dường như không nói chuyện, và đột nhiên nhớ ra món cháo mà cô đã nấu trong nồi áp suất.
"Ừ." Từ Hướng Thần gật đầu.
Từ Hướng Thần mỗi khi đói thì tâm trạng của cậu sẽ khác rất nhiều!
"Em đợi ở đây nhé." Thỏ trắng đứng dậy và chạy xuống bếp ở tầng dưới.
Từ Hướng Thần thấy thỏ trắng đi, rồi cẩn thận nhìn xung quanh căn phòng của thỏ trắng.