Sau khi bác sĩ xác định rằng Từ Hướng Thần không gặp bất cứ vấn đề gì thì cô ấy vội vã đóng gói và rời đi.
Thỏ trắng chống tay lên cằm và ngồi trước giường. Thỏ trắng không có gì khác để làm nên cô nhìn thẳng vào mắt Từ Hướng Thần với một đôi mắt lờ đờ.
Năm phút sau, thỏ trắng có lẽ quá chán trong việc ngồi chờ Từ Hướng Thần ngủ dậy nên thỏ trắng đã đi làm ướt một chiếc khăn rồi đắp lên trán của Từ Hướng Thần.
Không lâu sau đó, đôi mắt đã nhắm chặt của Từ Hướng Thần cuối cùng cũng từ từ mở ra.
Từ Hướng Thần nhìn lên trần nhà của bệnh xá và dường như không biết cậu ấy đang ở đâu.
Một lúc lâu, Từ Hướng Thần quay đầu lại và nhìn thỏ trắng đang ngồi bên cạnh, cau mày và hỏi: "Em đang ở đâu vậy?"
"..."
Thỏ trắng đột nhiên không nói nên lời. "Cô giáo trong bệnh xá của em gọi cho chị. Cô ấy nói rằng em bị ngất. Tại sao, cô ấy lại biết số điện thoại của chị vậy, em đã nói với cô giáo hả?"
"..."