Trịnh Thành Tử bất ngờ nhìn thỏ trắng với đôi mắt bất lực.
"Được rồi, đó là bốn đối một, thiểu số tuân theo đa số, chúng ta hãy chơi trò chơi vua vào ban đêm!" Đôi mắt nhỏ của Lâm Khải liếc nhìn mọi người.
Khi Lâm Khải vừa nói cậu vừa mở hộp bài trong tay và rút ra năm lá bài từ nó.
"Hãy nhìn xem, tớ có năm lá bài trong tay, cụ thể là lá bài bích, lá bài chuồn, lá bài rô, lá bài cơ và lá bài già K đỏ." Lâm Khải đặt năm lá bài cậu rút ra trên mặt đất rồi giải thích và sau đó tiếp tục: "Tớ sẽ nói về các quy tắc của trò chơi. Lát nữa, tớ sẽ rút các lá bài rồi sau đó, chúng ta năm người, mỗi người rút một thẻ và nếu như có ai rút ra con bài già K đỏ thì đó sẽ là vị vua của vòng này. Là một vị vua, người đó có quyền bắt người khác làm bất cứ điều gì. Tất nhiên, nhà vua sẽ không biết ai cầm lá bài gì cả, vì vậy nhà vua có thể chọn một lá bài từ bích đến cơ, hoặc chỉ một người làm một điều gì đó, các cậu hiểu chứ? "