"Này Trình Thơm cậu đang nói cái gì vậy?" Thỏ trắng có vẻ lúng túng nhìn Trịnh Thành Tử, sau đó quay sang Sách Đồng Học: "Cậu xem như Trình Thơ chưa nói gì nhé, đừng quan tâm."
"Tớ không sao đâu." Sách Đồng Học mỉm cười với thỏ trắng và thì thầm: "Tớ cũng rất hạnh phúc mà."
"..."
Trịnh Thành Tử không thể không đưa mắt nhìn Sách Đồng Học.
"Ôi, chú của cháu, chú vẫn còn bị cảm ư?" Trình Thơ nhìn cảnh tượng trước mắt với sự hài lòng và mỉm cười hỏi Trịnh Thành Tử: "Có phải vì chú đã viết hai bức thư tình cho cháu nên giờ quả báo đang đến ?? "
"..." Trịnh Thành Tử nhìn Trình Thơ không nói gì, tiếp tục ngồi xuống ghế sofa và cúi đầu làm bài tập về nhà.
Trình Thơ mỉm cười nhưng miệng không thể ngậm lại.
Thỏ trắng im lặng nhìn Trình Thơ, rồi tìm cách di chuyển đi hướng khác như kế hoạch đã bàn: "Tớ sẽ cắt táo cho các cậu, các cậu đợi một lát."
"Ừ." Trình Thơ gật đầu, rồi nhanh chóng lao về ghế sofa mà Trịnh Thành Tử đang ngồi.