"Được rồi, lau đi."
Sau khi thỏ trắng lau đầu Trịnh Thành Tử thật khô ráo thì cô tháo khăn tắm ra và nhìn vào mái tóc đã được lau khô. Thỏ trắng mỉm cười và nói: "Cuối cùng em cũng lau tóc anh khô rồi, và anh sẽ không sợ bị lạnh nữa."
"..." Trịnh Thành Tử nhìn thỏ trắng với một ánh mắt hài hước, như một tiếng thở dài.
"Có chuyện gì vậy ạ? Anh muốn nói gì à, ca ca nước cam?" Thỏ trắng thấy Trịnh Thành Tử trông như muốn nói gì và không thể không hỏi cậu.
"Anh muốn nói ..." Giọng nói của Trịnh Thành Tử dừng lại và mỉm cười lặng lẽ, rồi tiếp tục: "Em sẽ là một người mẹ tốt trong tương lai."
"Hả?" Thỏ trắng đứng hình rồi không phản ứng lại trong một lúc lâu.
Trịnh Thành Tử không tiếp tục giải thích, chỉ chạm nhẹ vào vai thỏ trắng và nói: "Em coi đi tắm rồi tới xem tivi với anh đi. Mà em đã làm bài tập về nhà xong chưa ??"
"À ... xong rồi ..." Thỏ trắng nghi ngờ gật đầu và đi tắm.