"Anh viết gì trong đấy vậy? Có thể cho em biết được không??" Thỏ trắng tò mò hỏi Trịnh Thành Tử.
"Anh không thể cho em biết." Trịnh Thành Tử lắc đầu rồi cười mỉm đáp lại: "Anh phải chờ Trình Thơ đưa bức thư tình ấy gửi đến cho bạn mới của em, nếu giờ anh nói xong em nói trước với cô ấy thì sao?".
"Thật ư?" thỏ trắng véo mạnh vào người Trịnh Thành Tử rồi hỏi khẽ : "Anh thực sự muốn cháu của mình phải trải qua những hoàn cảnh éo lo giống như hồi sáng vậy ư? Anh thật sự tệ hơn em suy nghĩ đấy."
Trịnh Thành Tử quay đầu lại và nhìn thỏ trắng rồi mỉm cười và hỏi: "Làm sao em biết được người khác có tệ hay không?"
"Thì dựa vào ... cảm giác?"
Trịnh Thành Tử cảm thấy rằng đây là một câu trả lời không đáng tin cậy.
"Chẳng phải nữa sao!" Thỏ trắng thuyết phục và nói với Trịnh Thành Tử: "Cảm giác thứ sáu của một người phụ nữ là chính xác nhất !!"
"Em có phải là phụ nữ không ??" Trịnh Thành Tử bắt bẻ những lời nói của thỏ trắng.