Hả! ?
Người thỏ trắng đột nhiên sững sờ trước câu nói của Trịnh Thành Tử, vậy là lá thư mà thỏ trắng cất công hì hục cả buổi chiều giờ sẽ bị tịch thu thật ư! ?
Thỏ trắng dường như gần bật khóc.
"Đó là ... ca ca nước cam ... Chúng ta có thể đàm phán một chút được không, anh có trả lại lá thư ấy lại cho em không ??" Thỏ trắng ngước lên và nhìn Trịnh Thành Tử cẩn thận, miệng nuốt nước bọt trong tuyệt vọng, và giọng nói yếu ớt: " Em đã mất công chép nó trong suốt vài tiếng đấy ạ... "
Trịnh Thành Tử khẽ cúi đầu, và nhìn thỏ trắng với một nụ cười. Sau đó, cậu bình tĩnh lắc đầu và nói:
"Không được, Trình Thơ bao nhiêu tuổi rồi chứ, đáng lẽ tuổi này chỉ nên là thời điểm để tập trung vào việc học, chứ sao có thể mà viết thư tỏ tình cho bạn mới đến như vậy chứ? Vì vậy anh sẽ tịch thu lá thư này, nếu không em có muốn anh sẽ mách lại với bố mẹ Trình Thơ không ?"
"..."