Khi Trịnh Thành Tử vừa về đến nhà, ngay khi cậu mở cửa phòng thì cậu thấy một vài mẩu giấy vụn nằm trên sàn, và một dáng người nhỏ bé đang ghi cái gì đó trên bàn học của cậu.
"Thỏ trắng ... em đang viết gì vậy?" Trịnh Thành Tử đứng đằng sau thỏ trắng rồi cúi xuống và nhìn vào mảnh giấy trước mặt cậu.
Thỏ trắng đang sao chép bức thư tình và cô khá choáng váng khi đột nhiên nghe thấy giọng nói của Trịnh Thành Tử vang lên sau lưng cô. Thỏ trắng nhanh chóng đưa tay ra và giữ chặt tờ giấy trước mặt cô.
Đôi lông mày thanh tú của Trịnh Thành Tử khẽ nhăn lại rồi nói với giọng nói nhỏ: "Cái gì? Em định sẽ không cho anh xem hả?"
"Hehehehe ..." Thỏ trắng quay đầu lại và nhìn Trịnh Thành Tử đang đứng đằng sau cô. Thỏ trắng mỉm cười vài lần rồi nói lắp: "Dạ không ... không thể thấy ..."