Sách Thất Tịch giữ Trình Thơ, đá chân vào cửa phòng ngủ rồi bước vào khi đóng cửa lại bằng khuỷu tay và cẩn thận đặt Trình Thơ trên chiếc giường lớn ở giữa phòng.
Trong phòng, một chiếc đèn bàn mờ đang phát ra ánh sáng trên đầu giường.
Sách Thất Tịch nhìn Trình Thơ đang ngoan ngoãn nằm đó, đôi mắt khẽ nhúc nhích khi nhớ đoạn nãy Trình Thơ đã bắt nạt mình và cúi đầu thật sâu để hôn lên đôi môi hồng của cô.
Trình Thơ vòng tay ôm người Sách Thất Tịch và hôn một cách rất nghiêm túc.
Mãi cho đến khi cả hai thở hổn hển, Sách Thất Tịch rời khỏi đôi môi sưng phồng của Trình Thơ, thứ mà anh vừa hôn và nhìn cô sâu thẳm.
Má của Trình Thơ đỏ ửng và ánh mắt mờ ảo trong mắt cô hiện lên một cách mờ nhạt.
Vào các ngày trong tuần, Trình Thơ luôn trông như một người kỳ lạ và đột nhiên cô ấy cư xử rất tốt, khiến trái tim của Sách Thất Tịch trở nên mềm yếu.