"Bố..." Trình Thơ nhìn Sách Thất Tịch với vẻ mặt bất lực, và cau mày thật chặt qua điện thoại với bố: "Bố đang nói gì vậy, bố chưa gặp Sách Thất Tịch thì liệu bố nói những từ này có phù hợp không? "
"Ồ... vâng nếu vậy thì lần sau khi con về nhà, hãy nhớ mang Sách Thất Tịch trở lại cho bố và mẹ con gặp nhé."
Những lời của Trình Thơ, bố Trình Thơ cảm thấy như nhắc nhở vì vậy ông ngay lập tức ra lệnh cho Trình Thơ.
"..."
Vào lúc đó, Trình Thơ không thể không cảm thấy căng thẳng thực sự.
"Nhưng dù sao thì bố vẫn tin vào mắt bà của con." Giọng nói qua điện thoại dừng lại, và sau đó Trình Thơ nghe bố mình tiếp tục: "Cô ấy nói chàng trai ấy tốt thì kiểu gì chàng trai ấy cũng thực sự tốt, nhưng dù sao, hãy đi leo núi cùng cậu ấy đi. Bố sẽ nói chuyện với con lần sau khi con quay lại lần sau... "
Trước khi Trình Thơ có thời gian nói chuyện, có tiếng điện thoại di động được đặt trên bàn, rồi bố cô chạy về phía xa khi đang mang dép.