"Rầm" một tiếng, tất cả mọi người đều ngẩn người, Mã Cương cũng ngẩn ngơ.
Thẩm Hân lập tức châm lửa thổi gió: "Được lắm, cô dám đánh đạo diễn???"
Mã Cương thẹn quá hóa giận, chỉ vào William Phỉ Nhi chửi ầm lên: "Người đàn bà đê tiện này, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cô cho là mình cao quý bao nhiêu, nếu thật cao quý sẽ không đến nơi này."
"Nơi này là cuộc thi ca hát, không phải hộp đêm." William Phỉ Nhi không chút yếu thế trừng ông ta.
"Không biết điều." Mã Cương vừa định nhấc tay đánh William Phỉ Nhi, Triệu Quân đang muốn ra tay, một giọng nói thanh thanh như gió vang lên, "Dừng tay!"
Giọng nói này rất có hiệu quả, Mã Cương lập tức dừng động tác, nhìn qua, sắc mặt thoắt cái trở nên chân thành: "Đoạn Băng, là cậu à."