William Phỉ Nhi nhìn mình trong gương, hài lòng nói: "Đeo mặt nạ rồi sẽ không có ai nhận ra chúng ta, dù về sau chúng ta có lên TV, anh rể và Lôi Liệt cũng không biết được."
"Phỉ Nhi, em nghĩ thật chu đáo." Lam Thiên Vũ tán thưởng, "Không chỉ không có ai nhận ra chúng ta, còn có thể tăng thêm cảm giác thần bí."
"Hì hì, đúng vậy." William Phỉ Nhi hưng phấn nở nụ cười.
"Hai người còn ở trong này sao? Em tìm hai người khắp nơi." Lúc này, Triệu Quân vội vàng đi tới, "Những người đó không cho em vào, em tốn nhiều công sức lắm mới trà trộn vào được."
"Không phải để anh chờ bên ngoài thôi sao, anh vào làm gì?" William Phỉ Nhi hỏi.
"Tôi lo cho hai người, nên đi theo bảo vệ." Triệu Quân cau mày, "Nơi này loạn như vậy, hai người gạt họ đi thi liệu có ổn không?"
"Anh đừng dài dòng nữa, không có việc gì." William Phỉ Nhi không kiên nhẫn nói, "Đã đến đây rồi, chúng ta không thể rút lui được."