"Không thèm nói chuyện với anh nữa, lúc nào cũng nói những chuyện xấu xa không à…" Tần Hi Á xấu hổ cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào anh ta.
"Nói ra thì xấu thôi chứ làm thì không xấu nữa đúng không?"
Tiêu Hàn bỗng xích lại gần cô, hơi thở nóng rực phà vào tai cô, môi anh ngậm lấy vành tai cô, nhẹ nhàng cất giọng khàn khàn: "Vậy chúng ta làm những chuyện không xấu đi…"
"Không thèm…."
Tần Hi A chưa nói hết câu, bên tai đã dấy tới một cảm giác tê dại khiến cơ thể cô cứng đờ lại, trong đầu khẽ kêu ầm một tiếng rồi trở nên trống rỗng, cơ thể mềm mại ngã vào lòng anh ta…
"Hi Á, cơ thể của em vẫn mẫn cảm như vậy…" Tiêu Hàn quyến luyến hôn cô…
-----
Tin tức Tiêu Hàn và Tần Hi Á đã làm lành với nhau nhanh chóng lan truyền tới Cảng Đô, Tần Tường gọi điện cho Lãnh Nhược Băng, nói phải nhanh chóng lên kế hoạch hợp tác làm ăn, nhân tiện nói về chuyện của Tiêu Hàn và Tần Hi Á.