Dạ Diễm dừng lại, nhìn chằm chằm vào Lam Thiên Vũ:
"Tôi chỉ làm vậy thôi, sẽ không ảnh hưởng tới thai nhi đâu."
"Không, tuyệt đối không." Lam Thiên Vũ kiên quyết phản đối, sợ hãi phản ứng. Cô nhận ra rằng anh ta quả thực biến thái, tự nhiên nói ra những lời như vậy.
"Được rồi." Dạ Diễm cuối cùng phải buông cô ra. Mặc dù không thỏa mãn nhưng không muốn ép buộc cô nữa, bất cần nói:
"Nếu cô muốn làm chuyện đó với tôi, tôi có thể chỉ cho cô các phương pháp khác."
"Sao lúc nào đầu óc anh cũng nghĩ đến vấn đề này vậy?" Lam Thiên Vũ tức giận, trừng mắt nhìn Dạ Diễm.
"Chỉ riêng cô thì tôi mới có suy nghĩ như vậy."
Dạ Diễm nói ra những lời này xong, trong lòng cũng sửng sốt. Đúng vậy, tại sao anh luôn giữ mình chính nhân quân tử, chưa bao giờ tùy tiện với phụ nữ, nhưng sau khi gặp Lam Thiên Vũ, tư tưởng anh lại trở nên phóng đãng không kiềm chế được. Với những người đàn và khác, kể cả Cung Vũ Dao, anh cũng không có cảm giác như thế này.