"Sao da mặt của anh lại dày vậy chứ? Ai nói muốn gả cho anh?" Kiều Tinh oán trách nói.
"Hi hi. . ." Triệu Quân thật thà cười: "Dù sao anh cũng nhất định phải cưới được em."
"Đáng ghét, không thèm nghe anh nói nữa." Kiều Tinh có chút ngượng ngùng: "Đã muộn lắm rồi, anh mau đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đấy."
"Không muộn mà thời gian vẫn còn sớm, anh cúp điện thoại cũng ngủ không được." Triệu Quân không chịu cúp điện thoại: "Nếu như không quấy rầy em ăn cơm, vậy chúng ta trò chuyện thêm một lát nữa đi."
"Không quấy rầy, em đã ăn xong rồi, bây giờ chuẩn bị đến vườn hoa nghỉ ngơi một lúc." Kiều Tinh dịu dàng nói: "Mẹ nuôi, Thiên Vũ còn có Tiểu Thiên Dực đều khỏe chứ? ?"
"Mọi người đều rất khỏe, Tiểu Thiên Dực bây giờ đã biết nói ngày càng nhiều, hôm qua thằng bé còn hỏi anh, khi nào mới đón em qua đây." Triệu Quân thăm dò nói: "Kiều Tinh, chờ em được nghỉ, anh sẽ đến đón em có được không em?"