"Giúp việc gì mà được trả thù lao cao như vậy?" Lãnh Nhược Băng lo lắng hỏi: "Lôi Liệt, tuy là bây giờ chúng ta sa sút, nhưng cũng không thể nào làm chuyện phạm pháp được."
"Yên tâm đi, con đâu có ngốc như vậy." Lôi Liệt cười nói: "Chỉ là giúp người điều tra án mà thôi, không phải là chuyện gì phạm pháp."
"Điều tra án?" Phản ứng của Lam Thiên Vũ rất gay gắt: "Anh cũng không làm cảnh sát nữa rồi, còn điều tra vụ án gì nữa?"
"Là một vài vụ án nhỏ, bọn họ cũng phải trả tiền mời thám tử tư, mà lại thấy không đáng tin, vậy nên nhờ anh giúp." Lôi Liệt nói: "Mọi người không cần lo lắng, chắc chắn là không làm gì trái pháp luật."
"Có phải anh đã nhận lâu rồi không?" William Phỉ Nhi nhìn anh bằng ánh mắt phức tạp: "Mấy hôm trước ngày nào cũng không thấy anh đâu, nói là ra ngoài làm việc, là làm chuyện này sao!?"
"Tất nhiên, làm gì có tiền nào dễ kiếm như vậy?" Lôi Liệt ôm cô: "Anh phải theo vụ án này cả mười ngày mới điều tra xong, kiếm được một triệu này."