" Người đừng có làm bậy, sẽ ảnh hưởng đến đứa bé…"
Dạ Diễm trên cao cúi nhìn cô, híp đôi mắt đen tối, giọng nói trở nên khàn khàn vì ham muốn, một cánh tay rắn chắc chống lên tường, cơ thê hướng về phía trước.
"Aaa!!" Lam Thiên Vũ theo bản năng hét to, nói năng lộn xộn:
" Không, đừng…"
Nói chưa dứt câu đã bị nụ hôn nồng cháy của Dạ Diễm chặn lại. Nụ hôn của a dữ dội như một cơn bão, tấn công mạnh mẽ vào cơ thể cô, khiến cô không kịp phản ứng.
Ham muốn của anh đã lên đến đỉnh điểm, không thể cưỡng nổi, trong tâm trí bây giờ anh chỉ muốn được ân ái cùng cô, khiến cô mãi mãi thuộc về anh.
Lam Thiên Vũ đang ở trong tư thế hỗn loạn, cô cảm thấy ham muốn mãnh liệt của Dạ Diễm như một ngọn lửa đang cháy cố tình làm tan chảy trái tim cô. Tuy rằng bị như vậy nhưng rất nhanh cô đã lấy lại được bình tĩnh, tự nhắc nhở bản thân rằng không được, không thể được làm chuyện đó.