Sau hành trình kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng trở về Cảng Đô, trở về thành phố đầy mơ mộng và hoài bão.
Ra khỏi phi cơ Lam Thiên Vũ cảm thấy vô cùng thoải mái, cô cảm thấy không khí ở đây rất trong lành, mọi thứ nơi đây đều tốt hơn ở Mỹ, có thể đây chính là cảm giác được trở về với quê hương.
Điều khiến mọi người không ngờ tới là, Lôi Liệt và William Phỉ Nhi đã tới đón bọn họ, vốn dĩ Lãnh Nhược Băng không nói cho hai người đó biết ngày bọn họ quay về, không ngờ Lôi Liệt và William Phỉ Nhi đã nghe ngóng trước lịch trình, tự ý sắp xếp tới đón.
Gia đình đoàn tụ, không khí vô cùng ấm áp, họ cùng tâm sự với nhau những chuyện xảy ra gần đây, tránh nói những vấn đề không vui, chỉ nói những chuyện vui vẻ.
"Mọi người đi đường xá xa xôi đều đã mệt rồi, hãy về khách sạn trước đã." Lôi Liệt nhiệt tình nói, "Tôi đã đặt phòng cho mọi người rồi."
"Về khách sạn?" Lãnh Nhược Băng cau mày, "Về nhà của mẹ đi..."